16/08/2022 lúc 10:53
09/10/2023 lúc 14:01
LTS: Đây là tự truyện của Helen Keller, một phụ nữ vừa mù, vừa câm, vừa điếc. Cuốn sách kể lại hành trình gian nan của bà để vượt lên số phận của mình, qua đó bạn đọc có thể nhận ra nhiều bài học thấm thía, và nó buộc chúng ta đặt lại câu hỏi: Thế nào là hạnh phúc?Một điều quan trọng khác, là tác giả đã nhắc nhở chúng ta tỉnh dậy, để đón nhận những kho báu đã quên đi, hoặc chưa từng nhận ra, để trân quý chúng.
Được sự đồng ý của gia đình cố dịch giả Đỗ Tư Nghĩa, Cửa Việt trân trọng giới thiệu 3 chương đầu tiên của cuốn tự truyện này.
18/09/2023 lúc 08:20
Truyện ngắn của LÂM BẰNGNgôi đền tọa lạc ở đầu làng. Đền có từ khi nào không ai rõ. Nhưng cổ kính lắm. Cũng có một dạo, đền bị hoang hóa. Đó là hồi chiến tranh....
05/07/2023 lúc 18:04
Mưa rả rích từ đêm qua tới giờ không ngơi nghỉ. Thơm mường tượng, hẳn lúc này ở ngoài trời cũng chẳng phân biệt được sớm hay muộn, màn mưa phủ trắng xóa nhờ nhờ.
05/07/2023 lúc 09:21
Diên đã từng nhiều lần ngồi buông thõng, lưng trũng xuống như một dấu hỏi buồn, cô đơn miên man vô tận. Những lúc ấy Diên mới hiểu nỗi đơn lạnh của bà suốt mấy chục năm vẫn một dáng ngồi khắc khoải đợi ông. Sự đợi chờ cách biệt hai thế giới ấy làm nhức nhối lòng người. Ông nằm đâu đó dọc dải Trường Sơn hùng vĩ.
04/07/2023 lúc 16:47
Đêm yên tĩnh. Cuối đông. Những ngọn gió từ phương bắc thổi vào se lạnh căm căm. Miền quê Trà Bát chìm trong màu trăng đùng đục hắt lên từ phía đông, nơi nếu ban ngày sẽ nhìn thấy rõ những cồn cát nối dài đến tận mép sóng. Nguyễn Hoàng một mình trước sân hành cung.
11/06/2023 lúc 10:13
Ta nằm trên giường bệnh đã mấy ngày, người không còn cảm giác gì. Sơn hào dâng đến miệng không muốn ăn. Thuốc sắc cũng không buồn uống.
11/06/2023 lúc 10:05
1.
Dài dặc ven sông là trảng cát nắng lóa. Tiếp đến vạt đất trống cỗi cằn dài tận chân núi, lơ thơ cây bụi và cỏ mọc. Đất bạc, sạn ruồi lổn nhổn không trồng trọt nổi, dành làm chỗ cho trâu bò thả rông.
14/05/2023 lúc 09:33
Tới lúc gần nghỉ thở, có khi cậu bây vẫn chận thằng Nghi. Kể mà được đi Mỹ chắc chi đã hay, phải không bây. Mạ nhai trầu, đưa tay vén chút nước trầu tứa ra quanh miệng rồi nhai chóp chép, nói thủng thẳng như thể đây là lần đầu tiên, tôi được nghe những lời này.
14/05/2023 lúc 09:28
Đoàn văn công về thị xã. Cũng không phải là lễ lạt gì, vì bây giờ là giữa tháng năm. Ở đây hoạt động văn hóa văn nghệ chỉ diễn ra trong dịp ba mươi tháng tư, hoặc hai bảy tháng bảy. Nhưng Trưởng đoàn bảo tạt vô, chú cho mấy đứa chứng kiến tận mắt nơi xảy ra trận chiến tám mươi mốt ngày đêm mùa hè đỏ lửa năm 1972.
14/05/2023 lúc 09:14
Viết tặng các chiến sỹ Kiểm lâm, những người anh em, đồng chí, đồng nghiệp của tôi vì những cống hiến và hy sinh thầm lặng cho màu xanh của đất nước.
12/04/2023 lúc 08:30
Hình như lần thứ chín thứ mười gì đó tôi định cư sau một thời gian phiêu bạt. Chẳng có lý do gì đó quan trọng, chồn chân mỏi gối thì dừng lại, có thể lại bán nhà, di cư. Lần định cư này cũng như bao nhiêu lần trước, có nhà người ta bán thì mua, mua được thì ở.
01/04/2023 lúc 19:00
Lão Khía sống ở khúc sông này ngót nghét cũng gần hết đời người. Mấy mươi năm quăng lưới kiếm sống qua ngày lão chỉ biết lấy cuộc đời sương gió làm vui.
Hiện tại
26°
Mưa
25/03
25° - 27°
Mưa
26/03
24° - 26°
Mưa
27/03
23° - 26°
Mưa