16/08/2022 lúc 10:53
29/06/2022 lúc 17:03
Tuyết rơi trắng thủ đô Minsk, riêng những cây thông giữ được màu xanh lá tự nhiên nhất. Chúng tôi được nghỉ đông hai tuần sau kỳ thi. Sinh viên bản địa đã về nhà đón năm mới cùng gia đình. Ký túc xá vắng ngắt. Còn lại mấy sinh viên ngoại quốc, và Nada, cô sinh viên có nhà ở ngoại ô thành phố, cách ký túc xá chừng ba chục cây số.
29/06/2022 lúc 17:06
Mấy tháng nay, bà không dám bước chân ra khỏi nhà. Ngoài nỗi sợ con virus, bà còn sợ nhỡ mình đi khuất mặt, người ở nhà sẽ vơ vét của cải, thậm chí mang luôn hai đứa cháu nội đi đâu không chừng. Thế mới nói, nhà thêm người đáng ra là vui, đằng này bà lại lo lắng mất ăn mất ngủ.
29/06/2022 lúc 16:51
Thuở nhỏ, tôi chơi thân với Hải, một bạn trai cùng lớp. Trai gái mà thân nhau hơn cả bạn cùng giới, tôi nghĩ cũng là chuyện bình thường. Và tất nhiên không phải là chuyện hy hữu, có một không hai. Nhưng khi cả hai đứa đã bước vào những năm học cuối cấp, tuổi đã mười bảy, mười tám, trong đám bạn bè cùng trang lứa, cũng không hiếm những con mắt nhòm ngó, dị nghị, sinh ra điều tiếng không hay.
26/06/2022 lúc 15:02
Làng Komarovka là vùng chuyên canh nông nghiệp. Cánh đồng lúa mì nằm về phía đông. Phía tây là đồng hoa hướng dương. Mùa hoa rực vàng lấn lướt những ngôi nhà gỗ cũ kỹ. Cánh đồng vào xuân chỉ đẹp đối với những ai đi qua đây, khen một câu. Người làng thì chỉ trông chờ một mùa hạt. Trồng hoa cũng là một cách làm nông nghiệp để lấy hạt mà thôi.
04/05/2022 lúc 14:08
1.
Dì là em nửa dòng máu với mẹ tôi. Cùng mẹ khác cha. Ông ngoại tôi mất sớm, bà ngoại đi bước nữa, sinh thêm một lô em “đời sau” của mẹ trong đó có dì. Các cậu dì con ông ngoại thứ làm ăn khá giả nhưng ít ai quan tâm tới mẹ. Đương nhiên, với chúng tôi, mối quan tâm còn nhạt nhẽo hơn
04/05/2022 lúc 10:46
Sớm ra, nếu ngó lên cao chỉ thấy vài vệt mây li ti, không khí tù đọng, đằng tây ngả màu vàng cam là y rằng mùa gió sắp sửa về. Mình sờ lên da cảm giác rít rát khó chịu nữa thì chắc chắn đợt này gió dữ lắm. Chị nói bâng quơ một hơi rồi thở dài chép miệng. Trời hanh nóng, những tàu lá chuối bên vườn rũ xuống xác xơ, chẳng mấy chốc sẽ rách bươm bởi gió. Ngoài đường quốc lộ, hàng cây nghiêng ngả chực đổ rạp xuống đất. Trở trời như này, dượng sẽ than đau nhức cho coi.
04/05/2022 lúc 10:22
Bà ấy có vẻ già lụm đụm rồi. Ngó vóc dáng mà đoán phải tầm bảy mươi. Bà vừa bán hàng, vừa lúi húi đan lại mấy bó chổi và sắp xếp thứ này thứ nọ, thế mà ai đi qua cũng được bà mời chào lịch sự. Lần đó, anh chạy ra mua ít đồ cho mạ, đi ngang qua gặp bà ngẩng mặt lên mời “chú ơi mua chổi về quét nhà đi chú”. Anh cười, đáp dạ không, rồi đi. Chẳng biết can cớ chi mà anh nhớ, chắc vì chất giọng không phải người vùng này, lơ lớ pha Bắc pha Nam với lại bà cười ngó bộ hiền lắm. Dù chi đi nữa, dẫu có nằm mơ, có chết đi sống lại, anh cũng không bao giờ tin bà ấy là người đẻ ra anh.
24/04/2022 lúc 16:57
Chán ngắt và vô bổ, đã tìm mọi cách nhưng cuối cùng hắn vẫn phải dự lớp bồi dưỡng kiến thức quốc phòng. Là giám đốc một tổng công ty nhà nước, với hắn, lớp học này thật uổng phí thời gian.
18/03/2022 lúc 15:55
Dù ai nói chi đi nữa, bà Thỉ vẫn khăng khăng rằng con chim sẻ đậu trên giàn tigôn phía trước nhà chính là con trai bà đã hóa kiếp. Lúc đầu, khi bà nói vậy, cả nhà nghĩ tại bà đau buồn quá nên nhìn đâu cũng thấy bóng dáng con mình. Thế nhưng mấy tháng qua, cứ chiều chiều, bà lại ra đứng dưới giàn tigôn, ngước mặt lên để hóng con chim sẻ bay về, có khi bà còn lầm rầm chuyện trò, lúc cười lúc khóc.
18/03/2022 lúc 15:52
Trong một chuyến đi thực tế sáng tác về huyện nhà, tôi nhận được cuộc điện thoại, số lạ, giọng nói rất quen, vồn vã: “Văn phải không, hôm qua nói chuyện với chủ tịch huyện tớ biết bạn đến. Sáng bạn cứ làm việc nhé, trưa xuống nhà tớ. Lâu quá rồi ta không gặp nhau”. “Xin lỗi ai vậy ạ?”. “Tớ đây. Chán bạn thật đấy, nghe giọng mà không nhận ra à. Bàn Văn Ngộ, bạn học cấp hai trường làng đây. Tớ có việc rất quan trọng nhờ bạn đấy. Tớ sẽ lên đón”. “Ôi Ngộ! Tớ nhận lời”.
19/02/2022 lúc 19:42
Hơn một tháng trời, Lương lặn lội từ bản này qua bản khác. Muốn làm tốt công tác phải gần dân, biết dân và để cho dân biết, dân tin, dân yêu, không có cách nào khác. Đúng như Đại tá phó Giám đốc Sở đã cho biết trước, dân ở vùng núi cao này ở rất thưa thớt, mỗi bản xa nhau hàng chục cây số
08/02/2022 lúc 09:36
Anh là người thứ sáu mà Thư đã hẹn gặp mặt trong năm nay. Thư tính khất buổi hẹn thêm lần nữa nhưng nghĩ cuối năm cuối tháng rồi, coi như mần cho xong việc trong năm. Mối này do chị gái của anh sếp giới thiệu, Thư không thể từ chối.
23/11/2021 lúc 10:22
LTS: 60 năm về trước, Đường Hồ Chí Minh trên biển ra đời nối hậu phương lớn miền Bắc với tiền tuyến lớn miền Nam, trực tiếp đảm bảo cho chiến trường miền Nam đánh thắng kẻ thù xâm lược. Những đoàn tàu không số lướt sóng vượt gian nguy giữa trùng khơi, những bến cảng lòng dân mọc lên giữa lòng địch… Để giúp bạn đọc hiểu hơn về “con đường” này, Tạp chí Cửa Việt trân trọng giới thiệu truyện ký của Nguyễn Kiều Vân Khánh về hai nhân vật có thật của Đoàn 962 (nay là Lữ đoàn 962, Quân khu 9) tại bến chót cùng của Đường Hồ Chí Minh trên biển.
18/12/2021 lúc 21:03
Nếu có dịp đến Cà Mau, đi sâu vào những làng rừng,những bến cảng giữa lòng dân đã đi vào lịch sử dân tộc, bạn sẽ được nghe rất nhiều câu chuyện thú vị như vậy. Những người hài hước, thông minh, mưu trí, quả cảm hết lòng vì nước, vì Đảng như ông Sáu Quạng - Hai Tây còn rất nhiều ở xứ Nam bộ này.
01/01/1970 lúc 08:00
Trong lúc lau chùi tủ sách, anh bỗng ngửi thấy một mùi lạ. Sách thì có mùi gì ngoài mùi giấy, mùi mực in. Tủ thì chắc mùi gỗ, mùi sơn lâu ngày. Hay mùi ẩm mốc từ vách tường bị nước mưa, nước lụt bên ngoài ngấm vào. Hoặc có thể mùi xác chết con gì đấy, chuột, gián, thằn lằn chẳng hạn.
23/11/2021 lúc 10:16
Là một nghìn bốn trăm hai mươi sáu ngày mình chưa gặp nhau. Hưng cười, suýt hóc cà phê. Té ra, em chẳng thay đổi chi mấy, vẫn cái tật ưa đếm. Phải chi hồi đó, em nghe anh, học thêm kế toán thì hay. Lài cười, anh cũng không hề thay đổi, mở miệng vẫn câu “phải chi, em nghe anh”.
Hiện tại
26°
Mưa
19/04
25° - 27°
Mưa
20/04
24° - 26°
Mưa
21/04
23° - 26°
Mưa