Hè rực rỡ, bừng sáng và đánh thức sự sống của muôn loài. Nhưng màu nắng ấy chỉ đẹp trong đôi mắt của thi sĩ.
Những bước chân mùa hè rảo bước trên mọi nẻo đường nay chỉ khiến người ta than vãn, cáu gắt. Mùa hè không có tội, nó chỉ là điều tất yếu của mảnh đất miền Trung. Những thị dân của thành phố nhỏ bé lánh xa sự khắc nghiệt của thời tiết giữa bốn bức tường và thở chung bầu không khí với điều hòa. Tôi cũng chẳng niềm nở để chào đón mùa hè, không chỉ bởi cái nắng gay gắt chói chang mà bởi hạ vàng không trân trọng những tình cảm tôi gửi gắm. Hạ phũ phàng lắm! Hạ là một thức quà ngọt ngào, còn tôi chỉ là đứa trẻ vẫn còn tiếc nuối những dư vị nơi đầu lưỡi.
Ảnh: DUY HÙNG
Mùa hè 2022 đẹp lắm! Người ghé thăm em trong những tháng hạ rực rỡ ấy. Những ánh ban mai chỉ làm phông nền cho đôi mình, em thấy chúng ta như hòa quyện, em thấy mình là riêng biệt giữa một thế giới không ai là tri âm tri kỉ. Em đã ngỡ cuộc đời là áng thơ nhưng mùa hè không giữ nổi những khoảnh khắc hiện hữu nhiệm màu ấy. Hạ là nguồn khơi của hạnh phúc và cũng là nguồn khổ đau. Nhưng em không muốn từ bỏ chấp niệm về một thuở hạ đẹp như ý thơ. Em vẫn muốn sống mãi trong tuần tháng mật, em muốn những thuở ngày xanh không trở thành hồi ức. Nhưng sau cùng, tất thảy chỉ là ánh chớp lòe ngắn ngủi. Em chỉ là một đóa hoa còn người là loài sứ điệp của mùa hạ.
Ngày người đi. Tôi vẫn nơi đây, trong lòng phố thị. Hạ đã trở về một lần nữa, tôi biết Hạ không mang nợ gì với tôi nhưng tôi thao thiết xin rằng Hạ hãy trả lại tôi những gì nó đã lấy. Đừng cứ thế mà tắt ngấm trên nền trời tháng tám. Đừng cứ thế mà làm ngơ, cứ mãi xôn xao giữa bốn bề thế gian. Tôi không tự huyễn hoặc mình đâu, mùa hè năm ấy đẹp lắm! Tôi muốn sống lại với những dư ba. Tôi vẫn còn 17 xuân xanh, còn quá sớm để học cách ngừng đổ lỗi cho bước chân của mùa hạ.
N.T.N