Những triền sim tím đồi xa
Bềnh bồng nâng gót mùa qua lặng thầm
Đại ngàn một thoáng dư âm
Giấc mơ trôi giữa dịu đằm dáng quê
Mong manh níu bước ai về
Miền hoa phủ tím lời thề gió mây
Hương mùa hạ cũ đâu đây
Tóc xưa phai dấu thơ ngây xuân thì
Cuối trời in vệt thiên di
Gió thơm rẽ lối nhu mì hoa rơi
Ấu thơ gửi lại hiên đời
Đồng dao hoa cỏ tím bời nhớ mong
Tay người níu mảnh trăng cong
Cài lên suối tóc đội vòng hoa sim
Một mai quay gót đi tìm
Màu hoa ru những cánh chim tạ từ…
Bài in trên Cửa Việt số Chuyên đề 17+18