Sẽ có người quên thôi
Em cứ đi
Không còn ai tiễn, không còn ai khóc
Lũ chim thiên di không còn mang tiếng hát
Giàn hoa trước sân
Giờ cũng xác xao vàng.
Sẽ có người quên thôi
Em cứ đi
Đừng nhớ nữa, đừng quay đầu nhìn lại
Chái bếp sau nhà lửa vừa tắt nguội
Ngoài xa kia
Sương trắng ngủ say rồi.
Sẽ có người quên thôi
Em cứ đi
Đồng nắng táp, nhớ gì đâu quay quắt
Ngoài kia phố đón em về cao rộng
Thì đi đi
Ký ức bỏ bên đời.
Thôi thì em cứ đi
Anh về trong say ngất!
Tìm nhặt
Ta tìm nhặt gương mặt mình
Trước ô cửa dạ lan
Nghe lọn tóc em vừa khô thêm một nửa
Không phải người thợ khéo vẽ
Đành cất giữ những hẹn hò.
Ta tìm nhặt từng sợi mây trời
Giao diện sáng vỡ sương
Thổi vào phố khuyết hao một góc
Thương con gái vùng trời nhã đạm
Ngõ về hoài niệm nhòe loang.
Ta tìm nhặt gì trong lòng tay
Buồn vui nhỏ rũ bùn
Dấu chấm hết buông xuống
Hoàng hôn già thêm một nửa
Mùa thu vừa len lén qua đây.
V.T