Trăng khuya
Trăng khuya rụng xuống trên cành
mảnh vương ngọn lá, mảnh thành ông sao
mảnh rơi xuống tận đáy ao
mảnh qua khung cửa
lẻn vào hôn em
mảnh chơi đùa gió bên rèm
mảnh ngồi thỏ thẻ trước thềm cùng hoa
Trăng lên
trăng đứng
trăng tà
hỏi ai bóp nát trăng ra thế này
Tình ra từ độ đến rày
có còn nguyên vẹn
như ngày mới yêu?
Gió chiều
Gió chiều
chở nắng qua sông
chở đàn cò trắng qua đồng lúa xanh
chở hoa đi bán thị thành
hương quê còn sót trên vành môi em
chở buồn đi ủ thành men
chở thơ vào rượu,
chở em vào tình
chở ngày xưa lại với mình
hỡi em
"chiếc áo đầu đình" khâu chưa?
Gió chiều
cành bưởi đong đưa
hương xưa còn quyện
người xưa đâu rồi
để ai trong dạ bồi hồi
nhớ ai
ai nhớ
để rồi nhớ ai?
T.T.A