Thương hoài giếng quê
Nước trong
trong vắt giếng làng
gái quê
gánh nước một hàng xinh xinh
rộn ràng
buổi sớm bình minh
chao nghiêng
vành nón duyên xinh điệu cười
Dấu yêu
xưa vẫn còn đây
trên môi
thôn nữ tràn đầy xuân xanh
nắng lên
màu mới thanh thanh
mênh mang
sợi nhớ mượn lời gió đưa
Cánh cò
cõng nắng, cõng mưa
cõng đôi gánh nước
giữa trưa nắng hè
nhạc ve
réo rắt bờ tre
vọng nghe
tiếng gáy chim gù đâu đây
Giếng quê
ký ức đong đầy
cây đa
bến nước, sân đình nào phai
dịu dàng
dáng trúc thân mai
gieo ai nỗi nhớ
thương hoài giếng quê
Bóng chiều rơi
Ai thả bóng chiều rơi xuống phố
con đường riêng một bước cô đơn
Mây gió về kia nào ai biết
sợi buồn còn lại, xiết tim đau
Sương phủ bờ vai em gầy guộc
vô tình lạc bước phía xa xôi
Anh ở nơi này đau nỗi đau
yêu nhau trong cõi mộng mơ hồ
Cố rót vào nhau tình nồng cháy
bờ môi tan chảy nụ hôn đầu
Nguyện cùng bão táp với mưa sa
tình anh thề hẹn chẳng phai nhòa
Mấy lời vàng đá trong tim ấy
trọn mãi ân tình, một thủy chung…