Sẽ có một ngày…
Đã có những ngày
Ta rong ruổi trên đường xuyên Á
Sáng bún hến Gio Mai
Trưa nghe hát lâm vông
Chiều vượt sông Mê Công
Mục Đa Hán say đêm phòng gọi bạn
Bản Mạy đây rồi, dấu chân xưa Thầu Chín*
Nhìn bông bụt trong vườn bỗng nhớ Bác bâng khuâng
Sẽ có một ngày ta cất cánh bay lên
Ngoài cửa sổ máy bay là Cửa Tùng, Cửa Việt
Biển cả mênh mông, ruộng đồng bát ngát
Ta bồng bềnh bay giữa trời quê
Những chuyến bay nhộn nhịp đi về
Những đoàn người tấp nập tua, tuyến
Đêm Cồn Cỏ thơm thơm mùi mực nướng
Chiều Cửa Tùng con sóng níu khách thăm
Sẽ có một ngày Mỹ Thuỷ sáng bừng lên
Tàu cập bến từ những phương trời lạ
Cát trắng làng chài đau cơn sinh nở
Nâng tầm cao nhà máy, công trình...
Sẽ có một ngày, không xa nữa đâu em
Quê mình rồi sẽ khác
Đất khát vọng đơm mùa hoa hạnh phúc
Mặt trời hồng từ phía biển xôn xao...
_______________
* Thầu Chín là tên của Bác Hồ khi Người hoạt động ở Thái Lan (1929)
Mũi Trèo
Ai đặt tên Mũi Trèo
Nơi doi đất gối đầu lên sóng biển
Chẳng phải trèo đâu nếu chiều nay em đến
Dõi mắt nhìn Cồn Cỏ phía khơi xa
Chẳng phải trèo đâu
Chỉ tên gọi thôi mà
Nơi sóng xô cây, nơi rừng gặp biển
Nơi đất đỏ ngàn năm nung vỏ hàu vỏ hến
Nơi cát đùa con còng gió lang thang
Chẳng phải trèo đâu giữa rừng rậm nguyên sinh
Cây chỉ lối em đi về phía biển
Ngỡ nơi đây thuở hồng hoang ẩn hiện
Nét hoang sơ mê hoặc bước chân người
Mũi Trèo đây, Rú Lịnh ở kia rồi
Chỉ một bước là chạm vào sóng biển
Chỉ một sải tay là cánh rừng chợt hiện
Nơi biển ôm rừng, nơi sóng ru cây...
Đến Mũi Trèo chưa uống đã như say…
N.H.T