Ở cuối con đường
Anh sẽ rất vui khi ở cuối con đường
Có một dáng hình với con tim thổn thức
Có chút nắng vàng ôm suối lòng rạo rực
Gió ngàn cũng hát nhẹ ru cây
Chẳng muốn trên đường dài chỉ có anh đây
Chẳng muốn chơi vơi giữa dòng đời giông bão
Đón lấy những gì lung linh hư ảo
Chẳng phải của riêng mình
Anh sẽ ấm lòng trước ánh bình minh
Cánh én xôn xao gợi tình yêu ngày mới
Gió nồng nàn ru tiếng thì thầm diệu vợi
Cây sẽ đâm chồi nảy lộc giữa ngày xuân
Chỉ muốn gió lành e ấp mái tóc xanh
Cùng vệt nắng chiều vương đầy vạt áo
Gom yêu thương qua những ngày giông bão
Anh sẽ đến bên em ở cuối con đường!
Tự tình tháng giêng
Tháng giêng lại về trong những hạt mưa xuân
Cây lá nõn nà khoác thêm màu xanh mới
Hoa cải dướn ngồng trút vàng tươi mời gọi
Em chợt ngập ngừng bên cánh én nghiêng chao
Hoàng hôn chẳng tìm một chút nắng đó sao
Hay để gió mây thẹn thùng nghiêng mắt biếc
Kỷ niệm xa rồi ấm lòng hay nuối tiếc
Tháng giêng căng tràn bao khát vọng xuân ơi
Lòng tự dặn lòng thinh lặng một góc thôi
Hãy để mưa xuân gieo tình đi khắp lối
Tháng giêng gập ghềnh chân trời nao em đợi
Cánh én nghiêng chao cuối lối đón anh về!
N.Đ.Q