Hồi sinh
Tặng nhà thơ Nguyễn Quang Thiều
Hẹn bạn trở về, Thành Cổ cỏ biếc giấc mơ mưa
gió Lào đỏ bão mùa hè rưng rưng ký ức
tôi nhớ mùa đông năm trước
nén hương cong như dáng mẹ làng Chùa
Bạn đã nghe từ lòng đất xa xăm ran rát vạt gió lùa
những trang sách vừa rời giảng đường ra mặt trận
chưa có nụ hôn nào, các anh còn trẻ lắm
trẻ hơn hoa phượng ngún đỏ giữa lòng đêm
Những con sông, đấy là bầu trời chảy giữa bình yên
của những đôi mắt Hiền Lương và ngọn đèn Thạch Hãn
của mười nghìn con sóng Trường Sơn đã thắp lên cánh đồng trên cao mười nghìn ngôi sao sáng
bạn nghe trong mình một Quảng Trị ngân xanh
Sẽ có một cuộc diễu binh cho những trang văn mang khát vọng hoà bình
nối lại những không gian chập chờn chia cắt
trên mảnh đất bom từng rơi, đạn từng xuyên những thanh xuân mang áo lính
sông sẽ hát, cỏ sẽ cất tiếng hát
cùng tiếng chuông nguyện luân khúc phản chiến tranh
Quảng Trị, mặt đất bầu trời không chỉ là ký ức
không chỉ khói hương và nước mắt cuộc đời
không chỉ đằng sau
đó là hôm nay, đó là phía trước
như cuộc hồi sinh của trong sáng nụ cười...