BÍCH THẢO
Tặng con gái
Mẹ chẳng có gì ngoài những vần thơ
Viết tặng con vào những ngày nghĩ lễ
Trên tiền tuyến - ba con còn bận nhé
Nên mẹ con mình cần phải biết hi sinh!
Mẹ chẳng có gì ngoài những cuốn sách hay
Mua tặng con thay gấu bông - thỏ tía
Tâm hồn con dù rẽ trăm nghìn phía
Cũng nhớ một lối về con để lại cho thơ.
Mẹ chẳng có gì ngoài ngoài những bữa cơm sơ
Những đêm đêm ngắm con ngồi đọc sách
Mong đất nước bình yên để ba về- duy nhất
Nụ hôn đầu dành tặng mẹ và con.
Nếu một ngày con cầm bút làm thơ
Câu đầu tiên đừng viết về mẹ nhé
Hãy viết cho Tổ Quốc - ba con từng gìn giữ
Đừng như mẹ thản nhiên ngắm những bản thơ tình.
KHÁNH HÀ
Sáng nay không thấy ồn ào nữa
Sáng nay không thấy ồn ào nữa
Những góc phố quen đã bớt chật người
Đường cũng đã bớt rồi chật chội
Đã có thong dong trong những nụ cười
Hôm qua ngày 20 tháng mười
Ngày tôn vinh phụ nữ Việt
Ôi giá mà 365 ngày đàn bà Việt Nam đều được tôn vinh như thế
Để không ồn ào sống vội một ngày thôi
Chỉ cần mỗi ngày nơi căn nhà nhỏ có một bình hoa
Nơi góc bếp có một nhành lá thắm
Phụ nữ không cần phải cười thật tươi dù trái tim rỉ máu
Không phải cứng cỏi lạnh lùng trong tận cùng cô đơn
Chỉ cần mỗi ngày người đàn bà Việt ai cũng có một vòng tay
Ôm thật chặt khi thầy lòng giông bão
Một bờ vai để bất cứ khi nào mỏi mệt
Cũng hồn nhiên nghiêng tựa vào
Người đàn bà ngồi trong quán mì ở góc phố quá quen
Nhìn ra đường với ánh nhìn trống trải
Khoảng lặng trong tim nàng luôn giấu nhẹm
Để nở nụ cười với những người qua./.
21/10/222
K.H
THU HUỆ
Em còn nhớ gì không
Em còn nhớ gì không?
chuyện ngày xưa dang dở
bước chân buồn như vỡ
cả một trời mênh mông
ta còn gì không em?
tàn thuốc rơi mà ngỡ
khói cay xè tức thở
em và ta - thinh không
chỉ còn lại nỗi đau
giọt sầu rơi xuống phố
hình như trời mưa đổ
hay lệ ta theo dòng
tình ta xanh như lá
mà sao trời mưa Ngâu
để đời nhuốm sắc nâu
ta và em - ngút sầu
chỉ là - hình như thế!
một chút gì dâu bể
ta và em - không thể
nên đành - Ừ.... long đong
Đồng xanh soi bóng
những cánh đồng phơi nong vàng mùa lúa chín
thơm lạ thơm lùng
lo tháng bảy nước lên ngồi tính đếm
gánh lúa về mắt mẹ lại rưng rưng
em hồn nhiên tháng ngày ăn học
đồng khô cỏ cháy mặc lòng
đâu thấu nỗi người nông phu khó nhọc
hết nghe gió lùa lại nhìn nước cạn dòng
không ai nghĩ niềm vui trên trời rơi xuống
câu ca dao xưa* quặn thắt ruột gan
đêm cầm canh lửa hương góc ruộng
nước mắt nhiều hơn giọt mưa chan
Thế mới biết tình yêu ngành thủy lợi
nỗi đục trong con nước hóa yên lành
Anh có nhớ một lần về quê nhé
Mẹ sông nguồn tắm mát cả trời xanh.
28/8/2023
T.H
-----
* Ca dao:
Lạy trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
……
TRẦN HẢI
Hẹn ước tháng sáu...
Tháng sáu về bỏng rát cả câu thơ
Hạ chao nghiêng chòng chành con đò chật
Ai qua sông khi nắng chiều vừa tắt
Nghe lưng chừng câu hát nhói lòng nhau
Người thương giờ phiêu bạt ở nơi đâu
Câu hẹn ước làm nát nhàu nỗi nhớ
Sao người bảo khi đến mùa phượng nở
Sẽ trở về thăm lại bến đò xưa
Tiễn bao mùa người có thấy hay chưa
Ta cứ đợi qua mưa rồi lại nắng
Vẫn một mình nơi bến sông vắng lặng
Cạn từng mùa chẳng thấy bóng người thương
Bao năm rồi mình ta mãi vấn vương
Cứ ấp ôm lời hứa người ngày ấy
Nếu không thương sao dạ còn đưa đẩy
Hẹn với thề gãy cả nhịp tơ duyên...!
T.H