Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 16/09/2024 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Bức thư tình không chữ

Người ta thường nói, yêu nhau thì đâu cần phải lý do. Quách Lượng và Lã Na học cùng trường đại học, nhưng không cùng lớp, hiểu nhau không nhiều lắm, thậm chí còn chả mấy khi nói chuyện với nhau. Nhưng không hiểu sao, Quách Lượng đã yêu Lã Na! Một tình yêu say đắm, mãnh liệt. Mỗi khi gặp nhau, Quách Lượng đều nhìn Lã Na một cái nhìn đắm đuối.

Ngày hôm đó, Quách Lượng từ trường về nhà, tình cờ lên xe cùng với Lã Na. Thông thường, đây là một cơ hội tốt để bắt chuyện, nhưng mà, cả hai đều không có chỗ ngồi. Đứng trên xe, khi xô về đằng trước, lúc dạt lại đằng sau, hai người chẳng nói với nhau câu gì. Lã Na luôn không nhìn về phía anh ta. Không có cách nào, Quách Lượng định há miệng nói một câu, nhưng lại ngại ngần rồi nuốt vào trong cổ họng. Đến bến xe mình phải xuống, anh ta mới gượng gạo đến trước Lã Na định nói một lần, nhưng đã quá muộn rồi!

Quách Lượng chán nản vô cùng. Về đến nhà, anh ta muốn đi tắm ngay, không ngờ lúc thay quần áo, anh ta bỗng thấy trong túi áo của mình có một bức thư tình! Vội liếc dòng chữ ghi trên đó, ồ, là thư của Lã Na, bên trong còn có tấm ảnh của cô ấy! Quách Lượng vui quá, gần như muốn nhảy lên, có lẽ nào nàng đã yêu mình? Đêm đó, anh ta trằn trọc, hầu như không ngủ được. Anh ngắm đi ngắm lại từng nét chữ duyên dáng và những lời yêu thương nồng thắm trong lá thư. Anh đọc đi đọc lại và xúc động vô cùng. Anh lấy giấy bút viết thư hồi âm cho Lã Na. Ngày hôm sau, sau khi đến trường, nhân khi không có ai chú ý, anh liền nhét vào cặp của Lã Na.

Lã Na thấy bức thư tình mà tim đập rộn ràng, liền bỏ đi ngay không nói câu gì. Quách Lượng hồi hộp đợi tin tốt lành. Sau vài ngày, Lã Na đã có hồi âm! Lúc ấy, Quách Lượng rất vui mừng, không nói câu nào, vội vã chia tay Lã Na, định trở về ký túc xá, đọc thật kỹ lá thư. Nhưng ai mà biết được, một cậu bạn cùng lớp thấy vậy liền lặng lẽ theo sau Quách Lượng. Vừa đến ký túc xá, cậu ta giật lấy bức thư rồi cười ha ha và định đọc tướng lên. Quách Lượng lo lắng, đưa tay giằng lấy bức thư, không nghĩ rằng, cậu bạn ấy ngẩn người ra một lát và cười: “Ôi kìa! Bức thư tình mà chả có chữ nào, các cậu giữ bí mật khiếp thế!” Quách Lượng cầm lên xem và cũng ngạc nhiên, đúng là bức thư hồi âm của Lã Na là một tờ giấy trắng, không có lấy một chữ!

Sau đó, một số bạn học biết chuyện thì trêu đùa rằng, bức thư tình này cực kỳ kiêu ngạo. Quách Lượng thì cười không nổi, trong lòng rất bối rối. Một lần, Quách Lượng gặp Lã Na ở cổng trường, anh ta lấy can đảm đến gặp và hỏi cô chuyện lá thư là như thế nào. Lã Na khẽ nói: “Tôi xin lỗi, tôi và anh không thấy cảm xúc gì, nhưng không trả lời thì không lịch sự lắm, nhưng trả lời thì chả có gì mà viết cả.” Quách Lượng nói không ra lời, không thấy cảm xúc gì ư? Đọc mà không hiểu ư? Em đang đùa tôi đấy à, bức thư tình của em chẳng phải là rất nồng nhiệt đấy chăng? Lã Na thấy anh ta rất bối rối, nên không nói câu nào, quay người bỏ đi. Quách Lượng muốn đuổi theo để hỏi cho ra lẽ, nhưng sau đó nghĩ lại, người ta đã nói không có cảm xúc gì, mà lại thờ ơ như vậy, thì cố đuổi theo cũng chẳng có ý nghĩa gì. Thế là, anh ta dừng bước, lắc đầu và quay về ký túc xá.

Mọi chuyện đã qua, từ trên nét mặt đến nơi sâu thẳm từ đáy con tim, Quách Lượng vẫn còn rất đau khổ, anh không thể nào quên được Lã Na!

Thấm thoắt đã đến ngày tốt nghiệp, Quách Lượng đi ra phố để mua đồ gì đó. Khi anh đang cúi đầu rảo bước qua một con hẻm, bỗng va vào một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi. Cậu bé rất sợ hãi và nói: “Em xin lỗi!” rồi bỏ chạy. Quách Lượng không phản ứng gì, lại thấy một cô gái từ phía sau đuổi tới và hét lên: “Nhanh lên, bắt lấy nó!” Cô gái ấy chính là Lã Na! Quách Lượng bỗng nổi nóng và hăng hái hẳn lên, ba chân bốn cẳng đuổi theo cậu bé, túm lấy và đè cậu ta xuống đất. Đúng lúc ấy, Lã Na cũng vừa chạy tới. Cô vừa túm lấy thắt lưng, vừa chỉ tay vào cậu bé và mắng: “Thằng bé xấu xa này! Nói đi, mày vừa ăn cắp cái gì của tao phải không? Mau trả tao đây!”

Cậu bé khóc và nói: “Anh ơi, chị ơi, tha cho em đi, em thực là không biết!” Vừa nói đến đây, cậu ta liếc nhìn Quách Lượng, vội hét lên: “Em đã nhét vào túi của anh này! Là anh ấy, em nhớ rất rõ mà!” Quách Lượng và Lã Na cùng ngẩn người ra. Sau một lát, Lã Na cười phá lên rằng đã rõ cả rồi, cô kể về những chuyện đã xảy ra với Quách Lượng. Hóa ra là, lần ấy Quách Lượng về nhà trên cùng chiếc xe với Lã Na, cậu bé đứng ngay đằng sau Lã Na. Cậu ta nhân lúc Lã Na không chú ý, thò tay vào túi của Lã Na, chạm vào bức thư và tấm ảnh lại tưởng là tiền và thẻ ngân hàng, liền lấy trộm. Xong việc, cậu định chuồn ngay lập tức. Không ngờ, ngay lúc đó có hai viên cảnh sát đi tới, cậu ta sợ quá vội nhét ngay vào túi của Quách Lượng, rồi vội vã xuống xe. Đây là tất cả câu chuyện mà không ai biết cả. Sau đó, Lã Na cũng nhớ lại, nghi là cậu bé đã làm việc này. Hôm nay, trên đường phố, Lã Na vô tình gặp cậu bé này, không muốn hỏi lại mà cậu ta đã sợ hãi, nói một câu: “Không biết” và chạy đi...

Nghe điều này, Quách Lượng gượng gạo cười và nói: “Em đã nói đọc mà không hiểu thư của tôi, thực ra là tôi đã đọc thư của em.” Lã Na đỏ mặt, xấu hổ: “Đấy không phải là một bức thư tình, chỉ là bản nháp một bức thư tình, có kẹp tấm ảnh ở đó, anh rõ chưa?” Cậu bé ấy thấy Quách Lượng nói, cậu bỗng nảy ra một ý tưởng, nên khẩn khoản: “Anh và chị, thả em đi, em chúc anh chị yêu nhau đến đầu bạc răng long, có đuợc không?”

Nghe câu này, Quách Lượng khỏi phải nói là mừng quá đi rồi, liền nói: “Cảm ơn em, cảm ơn em!” Nhưng, Lã Na thì đỏ cả mặt, một lúc sau mới lẩm bẩm: “Em nói nhảm cái gì vậy! Không được, phải nhờ cảnh sát giáo dục em thôi.” Cậu bé nghe xong, sợ hãi ngây người ra, liền ôm chân Quách Lượng và khóc: “Đừng giao em cho cảnh sát, bố em mà biết thì đánh em chết mất, anh hãy cứu em!” Quách Lượng động lòng, thấy cậu ta như thế, liền bảo Lã Na cho cậu bé một cơ hội, vì cậu vẫn còn nhỏ. Lã Na lạnh lùng: “Anh làm người tốt, tôi làm người ác nhé!” Quách Lượng ngạc nhiên, lúng túng, không hiểu ra sao. Lã Na mỉm cười và nói: “Được thôi, nghe lời cậu, dù sao, cậu bé này không phải là người đại ác. Tuy nhiên, người tốt phải làm người tốt đến cùng.” Quách Lượng đã hiểu những gì cô nói, sau đó, họ cùng lên xe đưa cậu bé về nhà. Hóa ra là, nhà cậu bé rất nghèo, mẹ thì mất sớm, cha không có bản lĩnh, không kiếm được bao nhiêu tiền, lại thêm tính khí thất thường, thấy con học được cái xấu, chỉ biết đánh đập. Vì thế, cậu bé đã bỏ học, và cha cậu cũng không biết…

Sau khi Quách Lượng và Lã Na biết được điều này, liền giấu chuyện cậu bé đi ăn cắp, chỉ thuyết phục người cha để cậu bé đi học tiếp. Người cha cám ơn họ, nhăn nhó nói: “Chủ yếu là nó không muốn đi học, và tôi cũng không có tiền cho nó đi học?” Lúc ấy, cậu bé giàn giụa nước mắt, nhìn Quách Lượng và Lã Na, nói lí nhí: “Em muốn đi học lắm, em đã hối lỗi rồi, bây giờ em thực sự muốn đi học!” Lã Na thấy thật chua xót, liền nói với người cha: “Chú ơi, chú cứ cho em nó đi học đi, cháu sẽ đi làm rồi, chuyện tiền nong đã có cháu lo thêm.” Lã Na nhìn ánh mắt của Quách Lượng, anh ta im lặng.

Sau những chuyện này, cả Quách Lượng và Lã Na cùng đi làm, chỗ làm việc của họ đều ở thành phố này, cách nhau cũng không xa lắm, dù có việc hay không có chuyện gì, Quách Lượng cũng luôn hẹn với Lã Na đi theo, rủ đi bộ ra cửa hàng ăn tối, Lã Na cũng luôn vui vẻ đồng ý. Tất nhiên, họ không quên cậu bé, mà luôn quan tâm đến cậu, cứ đầu tháng khi có lương, họ lại cho cậu bé một ít tiền.

Một đêm, Quách Lượng đi xe máy đưa Lã Na tới nhà cậu bé để đưa tiền. Khi quay về thì trời đã tối, Lã Na vốn sợ tối nên ngồi sát vào lưng Quách Lượng. Lúc ấy, Quách Lượng rất hứng chí, không nhịn được đành nói thật lớn: “Na ơi, anh thực sự yêu em!” Lã Na im lặng một lát rồi khẽ nói: “Nhưng em không thấy cảm xúc gì…” Nghe câu này, Quách Lượng thấy thật chán nản, làm sao lại không thấy cảm xúc gì? Mải nghĩ, anh ta mất tập trung, chiếc xe mất lái đổ kềnh, cả người và xe rơi xuống một cái rãnh bên đường.

Trong khoảnh khắc ấy, Quách Lượng theo bản năng đẩy Lã Na vào đống cỏ khô ở bên đường, còn mình thì ngã sõng xoài, lập tức bị ngất đi! Sau một lúc lâu, Quách Lượng mới tỉnh dậy, cảm thấy toàn thân đau ê ẩm, chỉ nghe thấy Lã Na khóc nức nở: “Anh thật ngốc? Làm sao mà em không cảm thấy cơ chứ! Em thích viết, chẳng qua là muốn để dành cho anh viết một phần bức thư tình ấy.” Trong lòng Quách Lượng cảm thấy cực kỳ sung sướng, quên cả đau đớn, nhưng anh ta vẫn nằm bất động, mắt nhắm nghiền, để hưởng trọn những phút giây êm ái này. Lã Na đâu có biết như vậy, cô cúi xuống ngực Quách Lượng và tiếp tục khóc: “Vì sao anh lại đẩy em, để bây giờ phải chịu thế này?” Quách Lượng không nhịn nổi, muốn ôm chặt lấy Lã Na, vuốt ve an ủi cô. Nhưng ai mà biết được, lúc ấy còi cấp cứu vọng tới, lúc nãy Lã Na đã bấm điện thoại số 120 để gọi xe cứu thương rồi.

Quách Lượng bị thương không nặng lắm, lại có sự chăm sóc của Lã Na, anh ta bình phục rất nhanh. Sau khi xuất viện, đi làm được mấy ngày, anh ta đã viết một bức thư tình dài cả chục trang, trịnh trọng trao cho Lã Na. Nhưng không ngờ rằng, thư hồi âm của Lã Na vẫn chỉ là một tờ giấy trắng, không có lấy một chữ! Làm sao lại hồi âm như vậy? Quách Lượng vừa băn khoăn,vừa hồi hộp, Lã Na e thẹn nở nụ cười, thì thầm: “Điều này không phải là không thấy cảm xúc gì, mà đây là toàn bộ đã giao cho anh rồi, trên tờ giấy trắng anh thích viết cái gì, thì nó là cái ấy.” Quách Lượng vui mừng khôn xiết, vội vàng viết lên trang giấy trắng: “Em yêu anh Quách Lượng, mãi mãi không bao giờ thay đổi!” Sau đó, anh ta nhẹ nhàng ôm lấy Lã Na…

Ngày đính hôn hôm đó, đứng trước những người bạn cùng học đến chúc mừng, Quách Lượng giải thích hàm ý thật sự của bức thư tình không chữ. Mọi người đều thở phào, cùng nói rằng đây mới là bức thư tình kiêu ngạo nhất! Quách Lượng cũng đặc biệt mời cậu bé, anh nói nhỏ với cậu: “Hôm nay không thể thiếu em được, em là một người mai mối nhỏ.” Cậu bé rất vui, tặng cho họ hai món quà: một là giấy chứng nhận học sinh giỏi, một là bài thi đạt điểm rất cao!

 

Phạm Thanh Cải dịch từ nguyên bản tiếng Trung Quốc

 

 

PHÓ KÍNH TÙNG :mongoactron: TRUNG QUỐC:dongngoactron:
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 306

Mới nhất

Tập huấn kỹ năng viết phóng sự cùng nhà báo Huỳnh Dũng Nhân

3 Giờ trước

TCCVO  - Trong 3 ngày 12 - 14/9, Hội Nhà báo tỉnh Quảng Trị tổ chức lớp tập huấn kỹ năng viết phóng

Thiếu nhi Việt - Lào vui hội trăng rằm lần 3

4 Giờ trước

TCCVO - Trung thu năm nay tại vùng biên giới Việt - Lào đã diễn ra trong không khí ấm áp, đơn giản nhưng đầy nghĩa tình. Do tình hình thiên tai tại các tỉnh miền Bắc vẫn còn đang khắc phục, nên chương trình “Thiếu nhi Việt - Lào vui hội trăng rằm nơi biên giới lần 3” được tổ chức nhẹ nhàng, đơn giản hơn nhưng vẫn ý nghĩa cho thiếu nhi hai bên biên giới...

Tỉnh Quảng Trị vận động quyên góp, ủng hộ nhân dân các tỉnh phía Bắc khắc phục thiệt hại cơn bão số 3

12/09/2024 lúc 09:58

TCCVO - Chiều 11/9, tỉnh Quảng Trị tổ chức phát động kêu gọi, vận động ủng hộ nhân dân các tỉnh phía Bắc

Vui Tết Trung thu “Biên cương đêm hội trăng rằm Việt - Lào lần thứ 3” năm 2024.

12/09/2024 lúc 04:01

Ngày 11/9/2024, tại Đồn Biên phòng Ba Tầng, Bộ Chỉ huy BĐBP tỉnh phối hợp với cấp ủy, chính quyền xã Ba Tầng, Trung tâm khám chữa bệnh từ thiện Thiện Lành và các nhà tài trợ tổ chức chương trình vui Tết Trung thu “Biên cương đêm hội trăng rằm Việt - Lào lần thứ 3” năm 2024. Đây là dịp để các cháu thiếu niên nhi đồng 2 nước Việt Nam và Lào được giao lưu, gặp mặt, vui chơi, phá cỗ đêm trăng.

Góp phần khẳng định vai trò của Công đoàn, biểu dương người lao động

10/09/2024 lúc 10:27

Công nhân và Công đoàn là mảng đề tài lớn của văn chương, báo chí. Nhưng có thể trong một thời điểm nào đó, ở một vài nơi, mảng đề tài này vẫn chưa được phản ảnh và khai thác tương xứng. Đối với những địa phương còn khó khăn, thị trường lao động chưa thật sự sôi động, thì các vấn đề của người lao động cũng ít được các phương tiện thông tin đại chúng chú trọng. Chính vì thế cuộc thi viết về "Công nhân & Công đoàn Quảng Trị" do Liên đoàn Lao động tỉnh Quảng Trị cùng Tạp chí Lao động & Công đoàn đồng tổ chức (từ tháng 4 đến tháng 8/2024) là một dịp để bạn đọc hiểu hơn sự đóng góp của người lao động và tổ chức Công đoàn.

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

17/09

25° - 27°

Mưa

18/09

24° - 26°

Mưa

19/09

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground